TRUYỆN: VỊT CON CẨU THẢ
Vào một ngày đẹp trời, chú vịt con ra sông tập bơi, nó thường xuyên cởi và vứt quần áo bừa bãi lung tung trên bờ mà không chịu cất gọn gàng, mà chỉ muốn nhảy thẳng xuống sông và tập bơi cho thỏa thích. Một lúc sau, quần áo của chú vịt con do vứt bừa bãi nên đã bị dòng nước làm trôi mất, sau khi tập bơi xong, vịt con liền lên bờ để mặc đồ nhưng lại không thấy quần áo đâu nữa, chú vịt con liền òa lên khóc rất to. Lúc này, do không còn quần áo để mặc, vịt con liền lấy mấy chiếc lá sen to để che lên người rồi vội vàng chạy về nhà.
Trong lúc vịt con đang chạy về nhà, khi chạy qua bãi cỏ thì bị chú Thỏ bắt gặp, nó liền cười và nói to: “Lêu lêu bạn vịt bị hở mông kìa, xấu hổ chưa kìa!”
Chú vịt con nghe thấy thế nên rất xấu hổ, nó đành phải chạy nhanh hơn để Thỏ không trêu chọc nữa.
Khi chạy ngang qua khu rừng, chú khỉ đang ngồi trên cây nhìn xuống bỗng thấy vịt con chạy nhanh qua, nó cũng liền ôm bụng cười to: “ Nhìn kìa, vịt con không mặc đồ, lấy lá sen che người lòi cả mông ra kìa. Ha ha”
Chú vịt con lúc này đỏ hết cả mặt, vừa chạy vừa khóc to vì quá xấu hổ. Cuối cùng, nó cũng đã chạy về tới nhà. Vừa vào nhà, vịt con mếu máo kể lại mọi chuyện cho mẹ vịt nghe. Mẹ vịt khi nghe xong dù tội nghiệp con nhưng mẹ vẫn không nhịn được cười và nói: “ Con đã thấy tác hại của thói quen để đồ đạc bừa bãi, lung tung là như thế nào chưa. Từ giờ trở đi con phải tập thói quen để đồ đạc, quần áo gọn gàng, ngăn nắp đi nhé!” Chú vịt con nghe xong liền nói dạ rất to.